10/7/10
Sự Tĩnh Lặng Của Tâm
"Tất nhiên bạn sẽ hỏi: "bằng cách nào ta có thể làm cho tâm thức tĩnh lặng?", bạn nói : " tâm thức tôi bị náo động và làm thế nào tôi có thể giữ cho nó tĩnh lặng?". Nó có thể; nhưng khi tâm thức bị LÀM CHO tĩnh lặng, thì đấy có phải là sự tĩnh lặng hay ko? hay phải chăng tâm thức chỉ bị nhốt chặt trong một ý niệm, trong một công thức, trong một cụm từ ngữ mà thôi? Một tâm thức như vậy là một tâm thức chết.Đấy là lý do tại sao đa số người ta họ cố gắng để được gọi là tâm linh, thì chính họ là đã chết- bởi vì họ đã rèn luyện cho tâm thức họ yên lặng, họ đã nhốt kín chúng trong một công thức để cho chúng yên lặng.Hiển nhiên, một tâm thức như thế thì ko bao giờ là yên lặng; nó chỉ bị đè nén, bị khống chế mà thôi.sự thật là tôi muốn thông hiểu bạn thì tôi phải ở trạng thái yên lặng, tôi ko được có những phản ứng chống lại bạn, tôi ko được có những thành kiến, tôi phải dẹp hết mọi kết luận của tôi, những kinh nghiệm của tôi và gặp gỡ bạn, mặt đối mặt.Chỉ lúc bấy giờ, khi mà tâm thức thoát khỏi tình trạng bị quy định của tôi thì tôi mới thông hiểu.Có nhiều người họ tìm sự tĩnh lặng của tâm thức bằng cách rút lui khỏi cuộc sống năng động để đến 1 làng quê,một chủng viện, chốn núi non, hoặc rút lui vào những ý niệm,giam hãm mình trong một tín ngưỡng hoặc lẩn tránh những người nào quấy rối họ. Sự cô lập như vậy không phải là sự tĩnh lặng của tâm thức.Một tâm thức tĩnh lặng thì ko khô chết, nó rất năng động. tâm thức tĩnh lặng là tâm tức năng động nhất nhưng nếu bạn sẵn lòng thực nghiệm nó, đi sâu vào nó, bạn sẽ thấy rằng trong trạng thái tĩnh lặng ko hề có sự phóng chiếu nào của tư tưởng.Khi có sự im lặng, sự an tĩnh ấy của tâm thức, vốn ko phải là một kết quả, bấy giờ chúng ta sẽ thấy rằng trong trạng thái yên lặng ấy có sự năng động lạ thường, một hành động lạ thường mà một tâm thức náo động bởi tư tưởng ko bao giờ có thể biết được."
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét